ảnh minh họa
*
Tôi thấy em đang đi trong mưa, không giống như mọi người đang hối hả tránh cơn mưa bất chợt, tôi thấy em nhẹ bước trên đường, ngửa mặt hứng từng giọt mưa, Kiss the rain ở đâu đó vang lên, tôi thấy em sững lại vẻ ngạc nhiên rồi em mỉm cười, nụ cười như nắng giữa cơn mưa, em như hòa vào là một với mưa. Không hiểu sao tôi không thể rời mắt khỏi em người con gái lạ kỳ.
*
Hôm nay tôi chuyển nhà. Tôi chuyển khỏi xóm trọ cũ của mình dù có hơi nuối tiếc, nhà mới của tôi trền tầng ba có một ban công rất đẹp, có lẽ tôi sẽ làm gì đó cho cái ban công này trở thành của riêng tôi, tôi cũng có một người hàng xóm cùng tầng, không biết người này như thế nào? Tò mò quá!
*
Hôm nay có hàng xóm mới chuyển tới ở cùng tầng với tôi, không biết người hàng xóm mới này thế nào? Chiều nay hàng xóm mới chuyển tới, bây giờ có lẽ đã tới rồi, trên suốt con đường về nhà tôi cố hình dung xem người hàng xóm mới của mình thế nào? Bỗng nhiên thấy quan tâm lạ thường, thật không giống tôi mọi khi. Trời bất chợt đổ mưa, tôi vội vã trởi về nhà để tránh cơn mưa hè xối xả.
*
Một cơn mưa bất chợt rơi, mùa Hè thật lạ, mưa đến bất chợt, và xối xả, tôi sinh vào một ngày Hè như thế, có lẽ vì vậy mà tôi yêu vô cùng những cơn mưa hè bất chợt. Mở Kiss the rain, tôi ra ban công ngồi đưa tay hứng những giọt mưa đang vội vã trở về với đất mẹ. Bỗng thấy lòng nhẹ nhõm đến lạ kỳ. Tôi cười.
Tôi nhìn về phía ban công nhà mình, tôi thấy em đang say sưa trong giai điệu Kiss the rain, em đưa bàn tay hứng những giọt mưa đang rơi, em lại cười nụ cười của nắng, tôi không thể rời mắt khỏi nụ cười của em, em dường như đang cảm thấy bình yên lắm, tôi thấy ở em toát lên một cái gì đó như một giọt mưa, mỏng manh, trong veo. Tôi bỗng giật mình nhớ tới người hàng xóm mới của tôi, chẳng lẽ là em sao? Thật trùng hợp, lần trước khi thấy em trong mưa tôi đã bị em cuốn hút, khi đó tôi thầm ước tôi quen em, giờ thì em là hàng xóm của tôi.
*
Tôi đã gặp người hàng xóm mới của mình, anh có ánh nhìn rất lạ, có cái gì đó ấm áp tỏa ra từ đôi mắt anh, không giống như tôi, mọi người thường nói ánh mắt tôi có cái gì đó lạnh như mưa mùa đông.
*
Lần đầu tiên tôi nhìn vào mắt em, tôi thoáng giật mình, ánh mắt em có gì đó thật buồn, thật cô đơn, có thể nói là rất lạnh, tôi bỗng khao khát được sưởi ấm đôi mắt em, một người con gái có nụ cười như nắng nhưng lại có đôi mắt lạnh.
*
Mưa! mọi người hối hả tìm chỗ trú, một vài người lục đục mặc áo mưa mang theo, một vài người ghé vào quán bên đường mua cho mình một chiếc áo mưa để không lỡ mất hành trình, còn tôi chậm dãi bước từng bước trên đường để hứng trọn từng giọt mưa, mỗi khi đi mưa thế này tôi thấy mình bớt cô đơn hơn thật nhiều, vì quanh tôi có mưa... bỗng anh đến cùng một chiếc ô, anh che cho tôi và cười, ánh mắt anh thật ấm áp: “Em sẽ ốm đấy nếu cứ đi mưa thế này!”. Lần đầu tiên có một người che ô cho tôi, tôi mỉm cười, bỗng thấy vui vui, lần đầu tiên tôi đi dưới mưa không thấy cô đơn không phải vì những giọt mưa mà vì anh đang đi bên tôi.
*
Mưa! Tôi thấy em chạy ra đường hòa mình vào mưa, tôi không muốn phá vỡ giây phút em hòa vào mưa, vì đó là khi tôi thấy mắt em bớt cô đơn hơn, nhưng tôi không muốn chỉ mưa em mới hết cô đơn, tôi mang theo ô và chạy theo em, chúng tôi đã đi bên nhau im lặng không nói gì, chỉ là đi cùng nhau dưới một chiếc ô hết cả cơn mưa.
*
Anh thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống của tôi với ánh mắt ấm áp khiến tôi thấy mình bớt cô đơn hơn, tôi cũng không ngờ tôi sẽ mở lòng mình như vậy với một người hàng xóm, anh dường như đã là một phần trong cuộc sống hàng ngày của tôi.
*
Em đã mở lòng với tôi nhiều hơn, dường như cuộc sống của em rất cô đơn, em sống khép mình với mọi người xung quanh, có lẽ em chỉ mở lòng mình với mưa, đã đôi lần tôi bắt gặp em cười rạng rỡ trong mưa. Cũng có khi tôi thấy đôi mắt em hoe đỏ và đôi vai em run lên trong mưa. Nhưng cuối cùng em đã mở lòng với tôi, tôi biết nhiều hơn về em, và tôi đã yêu em từ bao giờ...
*
Đã một năm kể từ ngày tôi nhận lời yêu anh. Anh đã sưởi ấm tâm hồn tôi, bây giờ tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa, tôi hạnh phúc, nhưng tôi sợ vì tôi cảm thấy cái hạnh phúc mà tôi đang có dường như mong manh quá! Anh và tôi khác nhau nhiều quá! Anh thật hòa đồng, anh có nhiều bạn bè, thế giới của anh khác thế giới của tôi rất nhiều. tôi sợ điều đó sẽ khiến anh xa tôi.
*
Em đã là người yêu của tôi, nhưng điều đó dường như thật mong manh, tôi muốn sưởi ấm thế giới của em, tôi muốn làm đôi mắt em hết lạnh nhưng sao khó quá! Em dường như tìm mọi cách tránh xa thế giới sôi động của tôi để thu mình vào thế giới cô độc của riêng em, tôi sợ điều đó sẽ khiến tôi mất em.
*
Tôi nói chia tay anh vào một ngày mưa xối xả, tôi nghĩ đã đến lúc mình phải xa anh, nhiều lần tôi thấy anh thở dài. Tôi đã cố gắng nhưng thật khó để quen được với thế giới sôi động của anh, tôi không thể tham gia tất cả các cuộc vui cùng bạn bè anh, nhiều lần tôi làm anh thất vọng vì những từ chối của tôi, và tôi không muốn anh tiếp tục thở dài, không muốn anh tiếp tục thất vọng nữa, tôi xa anh để anh tìm thấy một nửa thật sự của anh.
*
Một ngày mưa xối xả em nói chia tay tôi. Tôi đau nhưng tôi không cố giữ em lại vì tôi biết tôi không thể chạm tới thế giới riêng của em, tôi không thể làm đôi mắt em hết lạnh. Có lẽ tôi không phải người sinh ra để làm em hết cô đơn, tôi để em đi vì tôi biết em sẽ tìm được một người thực sự làm em hết cô đơn.
*
Mùa đông, trời mưa, tôi lại đi mưa, tôi muốn đi mưa, muốn ướt cùng mưa, từng hạt mưa lạnh buốt rơi xuống, tối thấy mình run lên vì lạnh, tôi cảm nhận được từng hạt mưa lạnh buốt đang rơi xuống có vị mặn chát, cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt tôi, tôi thấy trái tim mình tê tái, lạnh buốt.
*
Em lại chay ra giữa trời hứng từng giọt mưa rơi, nhưng không phải là một cơn mưa hè xối xả và mát lạnh, hôm nay là một cơn mưa động lạnh buốt, tôi thấy em lầm lũi bước đi, đôi vai em run run, tôi không thấy nụ cười của nắng trên môi em, và tôi biết em đang buồn, tôi không thể chạy theo che ô cho em nữa vì giờ em không phải là của riêng tôi nữa, tôi đau, đau buốt nơi trái tim.
*
Tôi nhớ anh, nhớ từng cử chỉ quan tâm của anh, nhớ ánh mắt ấm áp anh dành cho tôi, tôi thấy cô đơn hơn bao giờ hết, tôi đã để mất anh, tôi lại trở về với thế giới cô độc của riêng tôi, tôi đã, đang và sẽ mãi yêu anh, tôi đã yêu anh bằng cả trái tim mình, yêu với tất cả tâm hồn nhưng có lẽ điều đó là chưa đủ để tôi có thể hoàn toàn thoát khỏi thế giới của mình để hòa nhập vào thế giới của anh. Tôi sợ mỗi lần từ chối đến gặp bạn bè anh cùng anh, tôi sợ ánh mắt thất vọng của anh.
*
Em lại thường xuyên đi mưa, em lại tìm về với mưa nhưng tôi không còn thấy nụ cười như nắng của em trong mưa nữa mà thay vào đó là sự run rẩy của đôi vai, tôi biết em đang khóc, em tìm về với mưa để nước mắt hòa vào với mưa, tôi biết em đang đau, tôi muốn lắm được chạy ra che ô cho em được sưởi ấm trái tim em , nhưng tôi không thể vì em không còn là của tôi nữa. Tôi nhớ em, nhớ ánh mắt lạnh, nhớ nụ cười như nắng, tôi muốn được che chở, bảo vệ cho em - người con gái tôi yêu, em như một giọt mưa long lanh, mỏng manh và dễ vỡ, tôi muốn kéo em ra khỏi cái thể giới cô độc của em để em bớt cô đơn, nhưng có lẽ tình yêu của tôi chưa đủ để tôi làm được điều đó, tôi tin sẽ có một người yêu em hơn tôi đủ để sưởi ấm tâm hồn em.
Tôi chuyển đi vào một ngày không mưa, tôi lặng lẽ ra đi không nói gì với anh, tôi cũng không nói lời tạm biệt anh khi tôi đi, tôi nghĩ tôi sẽ không thể ra đi nếu tôi nhìn thấy ánh mắt ấm áp của anh, tôi sợ tôi không thể đi được, tôi sợ phải đối diện với anh vì tôi đã làm anh đau. Tôi sợ mình sẽ lại sà ngay vào lòng anh và khóc nức nở như một đứa trẻ để được anh âu yếm, vỗ về, để cảm nhận được hơi ấm từ trá tim anh. Nhưng tôi không thể vì nếu tôi làm thế tôi sẽ còn phải chứng kiến những lần anh nén cái thở dài trước mặt tôi, tôi không thể. Và tôi đi... cầu mong hạnh phúc sẽ đến với anh...
*
Em đi, không chào tạm biệt tôi, em đi xa tôi, tôi không còn liên lạc được với em, tôi không biết em đã đi đâu, tôi đã điên cuồng tìm em khắp mọi nơi nhưng vô vọng, tôi không thể tìm thấy giọt mưa của tôi, tôi thấy thật sự hối hận vì đã không thể giữ em lại. trời lại mưa, tôi đi mưa mong bắt gặp một nụ cười như nắng trong mưa, kiss the rain lại vang lên đâu đó, cầu mong em hạnh phúc...
*
Trời lại mưa, ở đâu đó có một cô gái đang đi trong mưa, đôi vai run lên, thầm ước tìm thấy một ánh mắt ấm áp... Ở đâu đó có một chàng trai cũng đang đi trong mưa, đôi mắt kiếm tìm một nụ cười như nắng...
Tôi thấy em đang đi trong mưa, không giống như mọi người đang hối hả tránh cơn mưa bất chợt, tôi thấy em nhẹ bước trên đường, ngửa mặt hứng từng giọt mưa, Kiss the rain ở đâu đó vang lên, tôi thấy em sững lại vẻ ngạc nhiên rồi em mỉm cười, nụ cười như nắng giữa cơn mưa, em như hòa vào là một với mưa. Không hiểu sao tôi không thể rời mắt khỏi em người con gái lạ kỳ.
*
Hôm nay tôi chuyển nhà. Tôi chuyển khỏi xóm trọ cũ của mình dù có hơi nuối tiếc, nhà mới của tôi trền tầng ba có một ban công rất đẹp, có lẽ tôi sẽ làm gì đó cho cái ban công này trở thành của riêng tôi, tôi cũng có một người hàng xóm cùng tầng, không biết người này như thế nào? Tò mò quá!
*
Hôm nay có hàng xóm mới chuyển tới ở cùng tầng với tôi, không biết người hàng xóm mới này thế nào? Chiều nay hàng xóm mới chuyển tới, bây giờ có lẽ đã tới rồi, trên suốt con đường về nhà tôi cố hình dung xem người hàng xóm mới của mình thế nào? Bỗng nhiên thấy quan tâm lạ thường, thật không giống tôi mọi khi. Trời bất chợt đổ mưa, tôi vội vã trởi về nhà để tránh cơn mưa hè xối xả.
*
Một cơn mưa bất chợt rơi, mùa Hè thật lạ, mưa đến bất chợt, và xối xả, tôi sinh vào một ngày Hè như thế, có lẽ vì vậy mà tôi yêu vô cùng những cơn mưa hè bất chợt. Mở Kiss the rain, tôi ra ban công ngồi đưa tay hứng những giọt mưa đang vội vã trở về với đất mẹ. Bỗng thấy lòng nhẹ nhõm đến lạ kỳ. Tôi cười.
Tôi nhìn về phía ban công nhà mình, tôi thấy em đang say sưa trong giai điệu Kiss the rain, em đưa bàn tay hứng những giọt mưa đang rơi, em lại cười nụ cười của nắng, tôi không thể rời mắt khỏi nụ cười của em, em dường như đang cảm thấy bình yên lắm, tôi thấy ở em toát lên một cái gì đó như một giọt mưa, mỏng manh, trong veo. Tôi bỗng giật mình nhớ tới người hàng xóm mới của tôi, chẳng lẽ là em sao? Thật trùng hợp, lần trước khi thấy em trong mưa tôi đã bị em cuốn hút, khi đó tôi thầm ước tôi quen em, giờ thì em là hàng xóm của tôi.
*
Tôi đã gặp người hàng xóm mới của mình, anh có ánh nhìn rất lạ, có cái gì đó ấm áp tỏa ra từ đôi mắt anh, không giống như tôi, mọi người thường nói ánh mắt tôi có cái gì đó lạnh như mưa mùa đông.
*
Lần đầu tiên tôi nhìn vào mắt em, tôi thoáng giật mình, ánh mắt em có gì đó thật buồn, thật cô đơn, có thể nói là rất lạnh, tôi bỗng khao khát được sưởi ấm đôi mắt em, một người con gái có nụ cười như nắng nhưng lại có đôi mắt lạnh.
*
Mưa! mọi người hối hả tìm chỗ trú, một vài người lục đục mặc áo mưa mang theo, một vài người ghé vào quán bên đường mua cho mình một chiếc áo mưa để không lỡ mất hành trình, còn tôi chậm dãi bước từng bước trên đường để hứng trọn từng giọt mưa, mỗi khi đi mưa thế này tôi thấy mình bớt cô đơn hơn thật nhiều, vì quanh tôi có mưa... bỗng anh đến cùng một chiếc ô, anh che cho tôi và cười, ánh mắt anh thật ấm áp: “Em sẽ ốm đấy nếu cứ đi mưa thế này!”. Lần đầu tiên có một người che ô cho tôi, tôi mỉm cười, bỗng thấy vui vui, lần đầu tiên tôi đi dưới mưa không thấy cô đơn không phải vì những giọt mưa mà vì anh đang đi bên tôi.
*
Mưa! Tôi thấy em chạy ra đường hòa mình vào mưa, tôi không muốn phá vỡ giây phút em hòa vào mưa, vì đó là khi tôi thấy mắt em bớt cô đơn hơn, nhưng tôi không muốn chỉ mưa em mới hết cô đơn, tôi mang theo ô và chạy theo em, chúng tôi đã đi bên nhau im lặng không nói gì, chỉ là đi cùng nhau dưới một chiếc ô hết cả cơn mưa.
*
Anh thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống của tôi với ánh mắt ấm áp khiến tôi thấy mình bớt cô đơn hơn, tôi cũng không ngờ tôi sẽ mở lòng mình như vậy với một người hàng xóm, anh dường như đã là một phần trong cuộc sống hàng ngày của tôi.
*
Em đã mở lòng với tôi nhiều hơn, dường như cuộc sống của em rất cô đơn, em sống khép mình với mọi người xung quanh, có lẽ em chỉ mở lòng mình với mưa, đã đôi lần tôi bắt gặp em cười rạng rỡ trong mưa. Cũng có khi tôi thấy đôi mắt em hoe đỏ và đôi vai em run lên trong mưa. Nhưng cuối cùng em đã mở lòng với tôi, tôi biết nhiều hơn về em, và tôi đã yêu em từ bao giờ...
*
Đã một năm kể từ ngày tôi nhận lời yêu anh. Anh đã sưởi ấm tâm hồn tôi, bây giờ tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa, tôi hạnh phúc, nhưng tôi sợ vì tôi cảm thấy cái hạnh phúc mà tôi đang có dường như mong manh quá! Anh và tôi khác nhau nhiều quá! Anh thật hòa đồng, anh có nhiều bạn bè, thế giới của anh khác thế giới của tôi rất nhiều. tôi sợ điều đó sẽ khiến anh xa tôi.
*
Em đã là người yêu của tôi, nhưng điều đó dường như thật mong manh, tôi muốn sưởi ấm thế giới của em, tôi muốn làm đôi mắt em hết lạnh nhưng sao khó quá! Em dường như tìm mọi cách tránh xa thế giới sôi động của tôi để thu mình vào thế giới cô độc của riêng em, tôi sợ điều đó sẽ khiến tôi mất em.
*
Tôi nói chia tay anh vào một ngày mưa xối xả, tôi nghĩ đã đến lúc mình phải xa anh, nhiều lần tôi thấy anh thở dài. Tôi đã cố gắng nhưng thật khó để quen được với thế giới sôi động của anh, tôi không thể tham gia tất cả các cuộc vui cùng bạn bè anh, nhiều lần tôi làm anh thất vọng vì những từ chối của tôi, và tôi không muốn anh tiếp tục thở dài, không muốn anh tiếp tục thất vọng nữa, tôi xa anh để anh tìm thấy một nửa thật sự của anh.
*
Một ngày mưa xối xả em nói chia tay tôi. Tôi đau nhưng tôi không cố giữ em lại vì tôi biết tôi không thể chạm tới thế giới riêng của em, tôi không thể làm đôi mắt em hết lạnh. Có lẽ tôi không phải người sinh ra để làm em hết cô đơn, tôi để em đi vì tôi biết em sẽ tìm được một người thực sự làm em hết cô đơn.
*
Mùa đông, trời mưa, tôi lại đi mưa, tôi muốn đi mưa, muốn ướt cùng mưa, từng hạt mưa lạnh buốt rơi xuống, tối thấy mình run lên vì lạnh, tôi cảm nhận được từng hạt mưa lạnh buốt đang rơi xuống có vị mặn chát, cái lạnh đang ngấm dần vào da thịt tôi, tôi thấy trái tim mình tê tái, lạnh buốt.
*
Em lại chay ra giữa trời hứng từng giọt mưa rơi, nhưng không phải là một cơn mưa hè xối xả và mát lạnh, hôm nay là một cơn mưa động lạnh buốt, tôi thấy em lầm lũi bước đi, đôi vai em run run, tôi không thấy nụ cười của nắng trên môi em, và tôi biết em đang buồn, tôi không thể chạy theo che ô cho em nữa vì giờ em không phải là của riêng tôi nữa, tôi đau, đau buốt nơi trái tim.
*
Tôi nhớ anh, nhớ từng cử chỉ quan tâm của anh, nhớ ánh mắt ấm áp anh dành cho tôi, tôi thấy cô đơn hơn bao giờ hết, tôi đã để mất anh, tôi lại trở về với thế giới cô độc của riêng tôi, tôi đã, đang và sẽ mãi yêu anh, tôi đã yêu anh bằng cả trái tim mình, yêu với tất cả tâm hồn nhưng có lẽ điều đó là chưa đủ để tôi có thể hoàn toàn thoát khỏi thế giới của mình để hòa nhập vào thế giới của anh. Tôi sợ mỗi lần từ chối đến gặp bạn bè anh cùng anh, tôi sợ ánh mắt thất vọng của anh.
*
Em lại thường xuyên đi mưa, em lại tìm về với mưa nhưng tôi không còn thấy nụ cười như nắng của em trong mưa nữa mà thay vào đó là sự run rẩy của đôi vai, tôi biết em đang khóc, em tìm về với mưa để nước mắt hòa vào với mưa, tôi biết em đang đau, tôi muốn lắm được chạy ra che ô cho em được sưởi ấm trái tim em , nhưng tôi không thể vì em không còn là của tôi nữa. Tôi nhớ em, nhớ ánh mắt lạnh, nhớ nụ cười như nắng, tôi muốn được che chở, bảo vệ cho em - người con gái tôi yêu, em như một giọt mưa long lanh, mỏng manh và dễ vỡ, tôi muốn kéo em ra khỏi cái thể giới cô độc của em để em bớt cô đơn, nhưng có lẽ tình yêu của tôi chưa đủ để tôi làm được điều đó, tôi tin sẽ có một người yêu em hơn tôi đủ để sưởi ấm tâm hồn em.
Tôi chuyển đi vào một ngày không mưa, tôi lặng lẽ ra đi không nói gì với anh, tôi cũng không nói lời tạm biệt anh khi tôi đi, tôi nghĩ tôi sẽ không thể ra đi nếu tôi nhìn thấy ánh mắt ấm áp của anh, tôi sợ tôi không thể đi được, tôi sợ phải đối diện với anh vì tôi đã làm anh đau. Tôi sợ mình sẽ lại sà ngay vào lòng anh và khóc nức nở như một đứa trẻ để được anh âu yếm, vỗ về, để cảm nhận được hơi ấm từ trá tim anh. Nhưng tôi không thể vì nếu tôi làm thế tôi sẽ còn phải chứng kiến những lần anh nén cái thở dài trước mặt tôi, tôi không thể. Và tôi đi... cầu mong hạnh phúc sẽ đến với anh...
*
Em đi, không chào tạm biệt tôi, em đi xa tôi, tôi không còn liên lạc được với em, tôi không biết em đã đi đâu, tôi đã điên cuồng tìm em khắp mọi nơi nhưng vô vọng, tôi không thể tìm thấy giọt mưa của tôi, tôi thấy thật sự hối hận vì đã không thể giữ em lại. trời lại mưa, tôi đi mưa mong bắt gặp một nụ cười như nắng trong mưa, kiss the rain lại vang lên đâu đó, cầu mong em hạnh phúc...
*
Trời lại mưa, ở đâu đó có một cô gái đang đi trong mưa, đôi vai run lên, thầm ước tìm thấy một ánh mắt ấm áp... Ở đâu đó có một chàng trai cũng đang đi trong mưa, đôi mắt kiếm tìm một nụ cười như nắng...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét